Feeds:
Bài viết
Bình luận

Archive for Tháng Tư, 2019

Review Avengers: Endgame

Xin chào các bạn, hôm nay Ditah sẽ cùng các bạn nói về một trong những sự kiện hot nhất thời gian gần đây, đó là bộ phim Avengers: Endgame chính thức ra rạp ngày 26/04 trên toàn thế giới. Sau khi xem xong, có một điều Ditah muốn nhấn mạnh về bộ phim này, đó là: cảm xúc, cảm xúc và cảm xúc. Không nhớ được lần gần nhất Ditah viết review phim là khi nào, nhưng có lẽ là cũng lâu lắm rồi, cuộc sống đôi khi khiến chúng ta quên mất những thú vui ngày nào. Nhưng chính những cảm xúc đó đã mang Ditah đến với bài review này. 11 năm đã trôi qua kể từ ngày Tony Stark khoác lên mình bộ giáp huyền thoại, mở đầu kỷ nguyên siêu anh hùng. Mười năm đánh dấu nhiều sự kiện trong cuộc đời mỗi người. Nếu bạn nào theo dõi MCU từ đầu, có lẽ đã trải qua nhiều sự kiện trọng đại và bể dâu cuộc đời. Nào, chúng ta cùng điểm qua những gì bộ phim đã thể hiện nhé.

·      Kịch bản: Marvel đã tiên phong khái niệm gọi là “vũ trụ điện ảnh” và thành công lớn, thành công này đã tạo cảm hứng cho rất nhiều hãng phim hưởng ứng theo. Đây là một khối lượng công việc đồ sộ với những tình tiết, nhân vật được cài cắm thông minh xuyên suốt 22 bộ phim trải dài trong 11 năm. Xem xong mới thấy, đây không phải là kịch bản của một bộ phim riêng rẽ mà là một dự án đã được lên kế hoạch tỉ mỉ từ đầu. Mặc dầu rất nhiều bối cảnh, rất nhiều câu chuyện và nhân vật đan xen, nhưng chắc chắn người xem không thấy sự nhồi nhét hay dư thừa nào. Tất cả là một mảnh ghép trong bức tranh khổng lồ của MCU. Nhưng điểm hạn chế là, non – fan dễ bị ngợp.

  • Nhịp phim: có thể nói Avengers: Endgame là một bản symphony (nhạc giao hưởng) hoàn hảo. Mở đầu với tiếng Harmonica trong trẻo, sau đó bạn sẽ được nghe những âm thanh hòa quyện sống động, với sự dồn dập hùng hồn của trống, du dương của dương cầm, réo rắt của các loại kèn, xen lẫn vào đó là tiếng violon kéo dài như lời than khóc để đến đoạn cao trào sẽ vỡ òa cảm xúc.
  • Diễn xuất: mỗi nhân vật đều có đất diễn, thể hiện được vai trò trong câu chuyện và quan trọng là thể hiện được những điều làm nên nét riêng của mình. Sự thành công của MCU là sự thành công của tập thể, nên Ditah cảm giác mỗi diễn viên chỉ thể hiện ở mức tròn vai. Nhưng có lẽ sự đồng đều đó cũng là điểm góp phần tạo nên thành công: MCU là ngôi sao sáng nhất.
  • Hình ảnh, kỹ xảo, hành động: đẹp, lung linh, nhiều màu sắc, mãn nhãn. Đây là sở trường của MCU từ ngày đầu nên không cần nói nhiều. Bạn sẽ không có nhiều điểm chê trách.
  • Âm thanh: sử dụng rất nhiều bản Rock cổ điển, mở đầu bằng bản nhạc đã nổi tiếng từ năm 1967 “Dear Mr Fantasy” đã hứa hẹn một bộ phim chứa nhiều hoài niệm. Chất rock đã làm phim sôi nổi một cách sảng khoái với nhiều bài nhạc như “Come and get your love”, “Doom and Gloom”…
  • Hài hước: nhiều đoạn hài, hài tươi sáng dễ thương. Phim dài 3h nhưng bạn sẽ không tiếc bất cứ giây phút nào đâu.
  • Logic: phim đề cập đến vấn đề du hành thời gian, nên bạn nào có biết chút đỉnh về vật lý lượng tử, nghịch lý ông nội hay hiệu ứng cánh bướm (chỉ một chút thôi) sẽ thấy có nhiều chỗ chưa hợp lý. Nhưng thôi, chuyện này đâu có quan trọng, nếu bạn đã yêu thích một dòng phim, trong đó có cái cây biết đi và con chồn biết nói!!
  • Cảm xúc: đây là điều mà Ditah muốn nói nhất, nên viết sau cùng. Đây là lời tri ân hay nhất dành cho tất cả những người đã góp công sức vào MCU và “every single fan of MCU”. Ở những phim trước, bạn sẽ hụt hẫng vì nhiều khía cạnh chưa được khai thác đúng mức hoặc cái kết không thực sự rõ ràng, thì đây là chìa khóa cho tất cả. Và tất cả điều đó tạo nên cảm xúc rất đặc biệt: đó không chỉ là phim, về những nhân vật và trường đoạn mà bạn đã yêu thích trong những năm qua mà là những bài học về cuộc sống.

+ Hơn mười năm trước, Ditah là một trong những khán giả đầu tiên ở Sài Gòn được xem Iron man. Tất nhiên, khi là một “sanh diên”, bạn sẽ nhìn cuộc sống màu hồng với nhiều lý tưởng. Như hầu hết các thanh niên khác, Ditah thích siêu anh hùng vì đó là hình tượng cho cái thiện, cho công lý và những điều tốt đẹp. Ai cũng mong muốn mình trở nên đẹp hơn, tốt hơn trong mắt mọi người. Nhưng cuộc đời này tàn khốc lắm. Những ngã rẽ đã khiến các siêu anh hùng không còn giữ được lý tưởng như lúc xưa mà đan xen vào đó là những suy nghĩ về: gia đình, bạn bè, sự nghiệp, lòng tin. 11 năm MCU là 11 năm của những sự biến chuyển… Cuộc chiến chuyển dần từ kẻ thù sang chính những nội tại giữa các anh hùng và cuối cùng, đấu tranh ngay trong nội tâm từng người. “Con người thường thất bại trong khi cố gắng trở thành hình mẫu lý tưởng nào đó. Cho nên, thước đo đánh giá một người, là khi người đó là chính mình”. Cuộc sống hiện đại, mỗi sáng bước ra đường đi làm, ai cũng đeo cho mình vài lớp mặt nạ. Ẩn sau trong mỗi lớp mặt nạ, là những tâm hồn vô cảm, cố kềm nén cảm xúc của mình. Làm người tốt thật khó trong vòng xoáy xã hội này, vì khó nhất là bạn dám sống thật với cảm xúc của mình.

+ Nếu được quay về quá khứ, bạn sẽ thay đổi điều gì? Chắc hẳn khi coi Endgame, bạn sẽ đôi lần tự hỏi mình điều này. Thực tế, quá khứ là cái bạn không thể thay đổi được. “Vì khi bạn quay lại quá khứ, quá khứ đó sẽ là tương lai của bạn”. Cái ta có, chỉ là thực tại mà thôi. Và quay lại điều Ditah đã nói ở trên, khó nhất là bạn sống thật với cảm xúc của mình. Và khi bạn sống thật với chính mình, bạn đã là anh hùng rồi đó.

Đây là vài điều Ditah động lại sau khi xem Avenges: Endgame. Giữa chúng ta luôn tồn tại nhiều vũ trụ song song, “có người còn luyến tiếc cái cũ nên sẽ có người khó chấp nhận cái mới”, nên “the end is just the beginning”. Cám ơn bạn dù bạn là ai, nếu đã đọc đến đây bài viết của mình!

 

 

 

 

Read Full Post »